Sáng sớm dậy đy tản bộ...Gió...Lạnh...Mát thật.
Đã lâu rồi mới có cái cảm jac' này trong người.
Nó kỳ lạ. Diễn tả sao h`
Nhưng nó như kiểu một cảm jac' của hồi ức.
Bao nhiêu kỷ niệm cũ tự nhiên nhớ lại.
Từ cái hồi xa xưa lắm.
Hồi sáng đi dạo ngoài đường, đi thế nào lại gặp ngay ".BP." trên đường (chỉ 2 người lớp mình biết BP là ai thôi) , uh nhớ ko nhỉ ?
Nhớ mùa đông cách đây 3 măn thôy 2 đứa còn lượn lờ khắp nơi ...Lạnh nhưng vui. Giờ tình cảm đó ko còn nhưng hôm nay lại nhớ thế. Đúng là tại thời tiết.
Viết cho ngày xưa , con người ta sống vì hôm nay, vì ngày mai cơ mà . Ko cần fai? quên wa' khứ nhưng thi thoảng, thi thoảng thôy hãy nhìn lại, cũng vui ^^.
---
Chả muốn về nhà nữa ,chui vào wan' bà dì ...Ngồi thu lu tít trong xó. Một mình một góc, quán vắng hoe...
Tự cười 1 mình và lại nhớ... ( Điên ko nhỉ ? )
Tự hỏi tình cảm của mình đã dành cho cô ấy là thế nào ?
Lại suy nghĩ nhiều quá.
Hình như đang điên mất rồi...
Muốn đy đâu đó thật xa...Thật xa... Mà một mình thôy .
Có lẽ phải đy thật.
Bước nhỉ...